Pages

Được tạo bởi Blogger.

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Cay cực nỗi đời

-        Không, em hết rồi, còn cái áo thun rách với cái quần đùi em mới mua đây. Em có một bộ vải đen cũ, nhưng bán rồi, vì không tiền uống thuốc. Em đau sốt tét.

          Vẻ mặt anh nhăn nhó, trông thấy tôi thương quá, chắc anh lo cho tôi lắm.

-        Anh còn quần áo cũng đủ bận, để anh nhường cho em một bộ đồ vải trắng, một áo thun và một quần đùi nữa.

         Tôi sướng quá:

-        Em mừng lắm, nếu được quần áo này.

          Anh tôi dặn:

-        Em hãy để mà bận, đừng bán nữa. Để quần áo của anh lại, tức là em thương anh và nhớ đến anh luôn.

          Tôi khóc.

-        Em chắc thiệt, nhưng đói khổ, một đôi khi thành mất cả.

         Anh tôi buồn rầu bảo tội;

-       Em hãy gắng sống tạm, làm thế nào cho no cái bụng là được lắm- Anh sẽ cố gắng, nếu đỗ đạt thì thế nào anh cũng tìm phương cứu giúp em. Anh thương em nhất trong đời của anh.

Xuân Diệu


         Em đã cố gắng nghe theo lời anh dặn.

        Anh cũng khổ lắm em ạ. Anh đi học chỉ ăn một ít tiền nhà, phải kiếm thêm tiền lấy mà học. Em chớ tưởng rằng anh sung sướng.

       Anh thấy cái áo của tôi rách sau lưng, lấy tay kéo lại cho kín. Anh khóc vì thấy tôi là một người hoàn toàn cơ khổ, còn hơn một đứa ăn mày.

-        Em ạ, anh buồn lắm, nhất là mỗi khi nghĩ đến má, đến em. Thế em đã về thăm má chưa?

Nghe nhắc đến má, tôi oà lên khóc.

-        Em nhớ má lắm nhưng vì quần áo rách rưới, lại đau Ốm, về chỉ để cho má thêm đau lòng. Thế anh đã về thăm má chưa?

-        Anh đã về thăm bà, thăm má: Má hỏi tin em, nhưng anh không biết em ở đâu. Anh cũng trả lời qua loa cho má bớt buồn- Má thương em lắm, má nhắc em luôn, má sợ nhất là em đói rét.

-        Má chúng ta có mạnh khoẻ không anh?

-        Má cũng mạnh khoẻ, bà cũng thế!

-        Anh về ở mấy ngày?

-        Hai ngày, nhưng bây giờ mỗi lần về thăm bà, thăm má, anh thấy buồn quá, buồn hơn lúc nhỏ hai anh em ta được về thăm bà thăm má.

-        Phải đấy anh ạ! Nói gì cái lúc nhỏ, anh em ta khi nào đi đâu cũng đi đôi với nhau, mỗi lần xa nhà bà, xa má, ta lại buồn lo, vì sợ phải về nhà mẹ lớn, phải không anh?


Từ khóa tìm kiếm nhiều: thơ tình của xuân diệu, nha tho xuan dieu